Ảnh: Phân bố flak trong nước Đức, con số trong vòng tròn đỏ là số lượng khẩu đội pháo ở khu vực đó |
- Đầu tư lớn như vậy thì có hiệu quả hơn đầu tư máy bay hay không? Câu trả lời là chắc chắn rồi. Bình tĩnh, tôi biết nhiều bạn đang suy nghĩ là kiểu quái gì mà đầu tư pháo lại hơn máy bay được. Các bạn cần phải hiểu là tình cảnh Đức lúc đó. Họ đang thiếu dầu, cực kỳ thiếu dầu. Thiếu tới nỗi mà nhà máy sản xuất xe tải còn phải đóng cửa tạm thời do không có dầu chạy máy bơm. Do vậy, dù có muốn thì họ cũng không thể mở rộng lực lượng không quân. Ban đầu trong giai đoạn 1941 và 1942 thì Đức còn có thể dùng không quân làm chủ lực cho việc phòng không, cộng với việc Mỹ cho rằng “pháo đài bay thì không cần hộ tống” nên không quân Đức đã đập cho Mỹ vài phát nổ đom đóm mắt. Tuy nhiên, Mỹ và Anh nhanh chóng “bớt chảnh” và chuyển sang tấn công thẳng vào cơ sở dầu và sản xuất máy bay nên sức chiến đấu của không quân Đức ngày càng bị bào mòn. Tới nửa sau 1943, việc duy trì một lực lượng không quân đủ lớn để “tay đôi” với quân đồng minh đã trở nên bất khả thi. Trong tình cảnh đó, Đức mới quyết định chuyển sang dùng pháo phòng không làm chủ lực. Từ đó trở đi lực lượng pháo phòng không mới thật sự được đầu tư mạnh, cụ thể riêng số lượng khẩu đội flak nặng đã tăng gấp đôi từ 600 lên 1300 trong năm 1943 tương đương gần 14000 khẩu pháo phòng không cỡ nòng từ 88 đến 128mm.
● Tiểu sử Hitler và những điều bí ẩn
- Giải pháp chuyển dịch từ máy bay sang pháo phòng không của Đức không phải là quyết định hoàn hảo tuy nhiên theo tôi thì quyết định này là hoàn toàn hợp lý. Đây không phải là chuyện họ chủ động chọn ngay từ đầu, càng không phải do sự ảo tưởng của ai đó mà mọi người vẫn hay lôi ra làm bao cát.Trong tình cảnh của họ, tôi cho rằng đây là lựa chọn ít tệ nhất mà người Đức có thể làm.
● XÂM LƯỢC LIÊN XÔ CÓ PHẢI QUYẾT ĐỊNH SAI LẦM CỦA ĐỨC QUỐC XÃ ?.