Tổng hợp và chia sẻ: chuyện hay lạ hot trên đời, world of tanks, lịch sử Việt Nam...

Nguyên nhân bán đảo Triều Tiên chia cắt sau WW2

Ngày 08 Tháng 8 năm 1945, trong những ngày cuối cùng của Thế chiến II, Liên Xô tuyên chiến với Nhật Bản và đã phát động một cuộc chiến tại Mãn Châu và Triều Tiên. Đến lúc đó Nhật Bản đã bị kiệt sức bởi cuộc chiến tranh kéo dài chống lại Hoa Kỳ và đồng minh. Các lực lượng Nhật Bản đã không còn đủ sức để ngăn chặn Liên Xô.

Hoa Kỳ thả hai quả bom nguyên tử xuống Hiroshima và Nagasaki vào ngày 6 và 9 tháng 8, lãnh đạo chính phủ Nhật Bản đã tìm kiếm các cách để chấm dứt chiến tranh. Vào ngày 15 Tháng 8 năm 1945, Nhật đầu hàng vô điều kiện.

Nhật đầu hàng và quân Liên Xô giải giáp trên toàn bán đảo Triều Tiên. Tại Hội nghị Cairo tháng mười hai năm 1943, quân Đồng minh đã quyết định giải giáp Nhật Bản trên tất cả các vùng lãnh thổ Nhật đã chiếm từ năm 1894. Hoa Kỳ, Trung Quốc và Anh đã đồng ý trong cuộc họp tại Cairo rằng Triều Tiên sẽ tự do và độc lập sau chiến thắng của Đồng Minh. Liên Xô đã đồng ý với một nguyên tắc đó để tuyên chiến chống lại Nhật Bản.

Mặc dù tổng thống Hoa Kỳ, Franklin D. Roosevelt, và Nguyên Soái Josef V. Stalin của Liên Xô đã đồng ý thành lập một ủy ban quốc tế về Triều Tiên tại Hội nghị Yalta tháng Hai năm 1945, nhưng sau khi đồng minh chiến thắng. Cuộc đổ bộ của lực lượng Hồng Quân Liên Xô vào bán đảo Triều Tiên có thể sẽ tràn khắp bán đảo, vì Mỹ không đánh Nhật trên bán đảo Triều Tiên, buộc chính phủ Hoa Kỳ phải ứng biến một công thức cho Triều Tiên. Trừ khi một thỏa thuận đã đạt được không thì Liên Xô rất có thể chiếm toàn bộ bán đảo Triều Tiên và đặt dưới sự kiểm soát của họ. Vì vậy ngày 15 tháng tám năm 1945, Tổng thống Harry S Truman đề nghị Stalin chia đôi Triều Tiên tại VT38. Ngày hôm sau Stalin đồng ý. Rõ ràng là Stalin không muốn đối đầu với Hoa Kì bằng cách chiếm toàn bộ bán đảo. Ông cũng có thể hy vọng rằng Hoa Kỳ, bù lại sẽ cho phép Liên Xô chiếm đóng nửa phía bắc hòn đảo lớn Hokkaido ở phía bắc của Nhật Bản.

Các bộ trưởng ngoại giao đồng minh sau đó đã gặp nhau tại Moscow vào ngày 07 Tháng Mười Hai 1945, và quyết định thành lập một ủy thác cho một khoảng thời gian 5 năm, trong đó một chính phủ lâm thời của Triều Tiên sẽ chuẩn bị cho độc lập hoàn toàn; họ cũng đồng ý thành lập một ủy ban Hoa Kỳ-Liên Xô để hỗ trợ trong việc tổ chức một "chính phủ dân chủ Triều Tiên tạm thời." Đề nghị ủy thác đã ngay lập tức vấp phải sự phản đối của gần như tất cả người dân Triều Tiên, đặc biệt là phản đối rất mạnh ông Syngman Rhee lên nắm quyền, ông Syngman Rhee là kẻ cơ hội chính trị từ Hải ngoại trở về muốn củng cố quyền lực lúc này. Những người cộng sản Triều Tiên cũng phản đối lúc đầu, nhưng nhanh chóng thay đổi ý định của mình dưới sự chỉ đạo của Liên Xô.

Ủy ban liên tục gặp tại Seoul từ tháng ba năm 1946 cho đến khi nó hoãn vô thời hạn vào tháng Mười năm 1947. Liên Xô nhấn mạnh rằng chỉ các bên "dân chủ" và các tổ chức xã hội duy trì kế hoạch ủy thác được phép tham gia vào sự hình thành của một chính phủ trên toàn Triều Tiên nhưng Hoa Kỳ đã bác bỏ. Hoa Kì lập luận rằng công thức của Liên Xô nếu được chấp nhận, sẽ đưa những người cộng sản kiểm soát trên khắp Triều Tiên, vì trong lúc này người dân Triều Tiên tin vào những người Cộng Sản đã có công đánh phát xít Nhật.