Võ Tắc Thiên thường được biết với tên gọi Võ Mị Nương, tên thật là Võ Chiếu. Bà là nữ hoàng duy nhất trong lịch sử Trung Quốc, và để lại nhiều tranh luận về công tội giữa các nhà sử học. Bà chính là người đã lập ra triều đại của riêng mình, nhà Võ Chu và cai trị dưới danh hiệu Thánh Thần Hoàng Đế từ 690 đến 705.
Nói về Võ Tắc Thiên, có nhiều giai thoại. Tuy nhiên, cái tiếng ‘ác độc’ và sự thông minh, tài trí thì không ai sánh bằng. Vì thế, bà mới được là nữ hoàng duy nhất trong lịch sử.
Thời nhà Đường, bà được vua Đường Thái Tông đưa vào triều với vai trò là một Tài Nhân, tức là một trong chín người thiếp cấp thứ 5. Thấy tên Võ Chiếu không đẹp, Đường Thái Tông đặt tên cho bà là Mị, có nghĩa là "duyên dáng, xinh đẹp", và vì vậy còn được người Trung Quốc gọi là Võ Mị Nương.
Những tưởng bà sẽ có tình cảm với vị vua này, nhưng thời gian ở cung, bà đã gặp thái tử Lý Trị và có tình cảm lén lút với vị thái tử này trong suốt thời gian ấy. Sau này, khi vua Đường phát hiện, ông đã uất ức vô cùng nhưng lúc đó cũng chẳng thể làm gì được. Khi Đường Thái Tông băng hà, theo luật lệ thời bấy giờ, bà phải rời cung để vào chùa Cảm Nghiệp xuống tóc quy y cửa phật.
Nhưng sau đó, thái tử Lý Trị lên ngôi, tức là Đường Cao Tông đã có dịp tới chùa Cảm Nghiệp này cúng tế cho cha và đã đưa bà trả lại cung. “Tình cũ không rủ cũng đến” là như thế và họ lại hàn huyên.
Lúc này, trong cung đã có Vương hoàng hậu. Vì ghen tức với Tiêu Thục Phi nên đã mượn Mị Nương làm lá chắn, dùng làm công cụ để chiếm lại sự sủng ái của nhà vua. Và thật không ngờ, chính điều này đã tạo cho Mị Nương cơ hội tốt để gần gũi Đường Cao Tông và sinh cho ông một cô công chúa.
Nói về Tiêu Thục Phi, sau khi bị thất sủng đã căm tức vô cùng. Nhưng Mị Nương có cách làm cho cả triều chính căm ghét bà ta nên đã đồng ý phong cho bà làm Chiêu Nghi.
Năm 654, Võ Mị Nương sinh một con gái, nhưng đứa trẻ bị chết sau khi sinh 1 tháng. Lúc này Mị Nương rắp tâm vu oan cho Vương hoàng hậu nên đã cố tình tự tay giết chết con mình và gài bẫy để đúng thời điểm đó, hoàng hậu tới phòng của con gái bà. Và kế hoạch đã thành công, ngay lập tức hoàng hậu bị vu họa là giết con gái của Mị Nương vì vốn dĩ, chẳng ai có thể làm được điều đó, và cũng chẳng ai dám nghĩ bà lại tự tay giết chết đứa con ruột của mình. Sự độc ác của Mị Nương khiến nhiều người phải rùng rợn.
Hoàng hậu sống trong nỗi sợ hãi bị phế bỏ và lại phối hợp với Tiêu Thục Phi hãm hãi Chiêu Nghi. Chẳng thể ngờ, với mưu tính, sự độc ác và khôn ngoan của mình, Chiêu Nghi đã nhanh chóng vạch trần âm mưu dùng bùa yểm độc của hai người này và lập tức họ bị phế bỏ vào năm 655. Tháng 10 năm 655, Đường Cao Tông phong Võ chiêu nghi làm hoàng hậu.
Từ một người phụ nữ rất bình thường, nhưng nhờ tài trí, mưu mô và cả sự độc ác của mình, bà đã vươn lên làm hoàng đế và tới tận bây giờ, bà vẫn là vị nữ hoàng đế duy nhất trong lịch sử.
Lại nói về Vương Hậu và Tiêu Thục Phi, sau này, khi đã có quyền thế trong tay, bà đối xử vô cùng tàn nhẫn với họ. Vì sợ vua mủi lòng nên bà đã ra tay bằng thủ đoạn độc ác, chặt toàn bộ chân tay của họ, đút họ vào trong chum. Và chỉ sau 1-2 ngày là thiệt mạng.
Nhưng sau đó, năm 660, Đường Cao Tông trúng gió đột quỵ, mọi việc triều chính đều do Võ Hậu làm chủ. Bà đã xử rất tệ với nhiều vị quan có vẻ không đồng tình việc bà cai trị triều chính và sẵn sàng giết họ. Và Năm 583, vua băng hà, lúc này, bà càng nắm quyền hành.
Một đời Võ Hậu thông minh, tài trí nhưng các con của bà dường như không có ai xứng để bà cho ngồi vào vị trí hoàng đế. Có ngồi rồi lại bị truất ngôi, cuối cùng, năm 690, bà lên ngôi hoàng đế, đổi quốc hiệu là Chu.
Từ ngày làm nữ hoàng, bà càng độc ác hơn, ai chống lại bà đồng nghĩa với việc chọn cái chết. Con cái bà cũng có thể diệt trừ nếu như họ làm ảnh hưởng tới triều chính và việc nắm quyền hành của bà. Bà không tin vào ai, ngay cả những người ruột thịt.
Nói về giai thoại sợ mèo của bà, tương truyền rằng, Tiêu Thục Phi trước khi chết đã nguyền rủa rằng, sau này sẽ hóa thành mèo và sẽ về báo hại bà. Vì thế, từ đó về sau, nhìn thấy mèo là bà sợ, thậm chí còn cho giết hết mèo trong cung, không nuôi một con nào, nhưng lại giết bằng những hình thức rất độc ác và man rợ.
Năm 705, bà bệnh nặng và qua đời, nhường ngôi cho thái tử Lý Hiển. Thời đó và sau này, có nhiều cho rằng bà đã vượt trọng trách của một người phụ nữ, hơn nữa còn quá nham hiểm và độc ác. Tuy nhiên, cũng có nhiều người ủng hộ và, cho rằng bà là người quyết đoán, thông minh, có tài trị quốc và thật sự đã khiến đất nước ở nhà Võ Chu có được sự bình đẳng đáng có.